là ánh sáng soi đường
Cánh chim chao nhẹ trên mặt hồ
Nước lan ra thành những vòng rung động
Tiếng chim hót nhịp điệu thánh thót
Chó sủa gâu gâu vang-vút liên-liên hồi
Bản Konya tưng tưng, lướt-huýt vào không trung
Tiết tấu lắng sâu, nổi chìm đầy bí ẩn
Một tĩnh lặng bao-la-trùm âm thanh cuộc sống
Một dấu lặng thiêng liêng giữa vang vọng trần tục
Buôn Bông, một chiều tà lặng sắc
Màu xám nhẹ chẳng mấy chốc tối xẩm rồi kịt-đen
Không gì hơn trong bóng tối, ánh sáng lộ rõ ràng
Như cái nhìn thẳng vào trong mình, đầy soi tỏ
Đừng sợ!
Đừng sợ!
Khi gần một con rắn, hãy chỉ việc đứng-yên
Nó sẽ tự chuồn đi, mất dạng
Ánh sáng chưa bao giờ kết án bóng tối
Thậm chí, còn tạ ơn vì nhờ bóng tối mà nó có thể kinh nghiệm chính mình
Khi biết là ánh sáng, bạn tạ ơn và chúc lành cho tất cả
Bạn reo vui với cái biết mình là ai
Và thấu cảm với những thứ mà người đời gọi là "cay nghiệt"
Hỡi những người anh em của ta!
Thứ này biểu lộ được vì thứ kia biểu lộ
Rõ hiểu, người anh em không còn bao giờ phán xét và kết án
Người anh em chỉ tạ ơn, chúc phúc và dẫn đường!
No comments:
Note: Only a member of this blog may post a comment.