lắng nghe
Có một người bạn, một người bạn mà tôi có thể lắng nghe bạn nói chuyện nhiều tiếng đồng hồ nhưng không hề bực tức mà cảm thấy thật nhẹ nhàng và an nhiên. Tôi chưa từng nghe ai đó nói nhiều giờ đồng hồ như vậy, hoặc là tôi sẽ thay phiên nói trong một quãng nhất định, chứ hiếm hoi một trường hợp nào mà tôi gần như là người nghe. Đây cũng là trường hợp đầu tiên, tôi lắng nghe, trong nhiều tiếng đồng hồ, mà thời gian trở nên ngắn ngủi như một tiếng vậy.
Tôi dần nhận ra đôi khi bản thân không có nhu cầu chia sẻ nếu như việc lắng nghe ấy có thể khiến cho cả đôi bên thật sự nhẹ lòng. Điều đó cũng có nghĩa rằng tôi không có nhu cầu phải thể hiện mình thông qua những tri thức cá nhân hay đời sống riêng tư. Tôi vui dù không có điều kiện chia sẻ ra những điều đó với bạn.
Đôi khi, tôi nghĩ, không có định nghĩa thời gian trong một cuộc trò chuyện là điều tuyệt vời định nghĩa nên một tình bạn thật sự. Dù đôi bạn ấy không có vẻ thực sự hiểu nhau, không có vẻ đồng điệu cho lắm, nhưng khi họ ở bên nhau, không còn khái niệm thời gian, đó là một điều đáng trân quý. Và khi trò chuyện với bạn, tôi cũng hoàn toàn vứt bỏ điện thoại sang một bên. Tôi cảm thấy thật an lành khi không cầm trên tay chiếc điện thoại, kiểm tra cái nọ cái kia. Và trước khi gặp bạn, tôi đã hoàn thành tất cả mọi công việc để khỏi phải nghĩ ngợi điều gì. Tôi muốn có sự hiện diện trọn vẹn với bạn, và lắng nghe bạn, dù đôi lúc, tôi không quá hiểu những điều bạn nói. Có thể bạn đang phiêu trong thế giới riêng của mình và diễn giải theo phong cách riêng ấy.
Khi ta lắng nghe trọn vẹn, cái tôi của chúng ta được lược bỏ, và đó là một trải nghiệm thật sự tuyệt vời. Có những người tôi lắng nghe, nhưng tôi không có được sự yêu thích, có thể vì tần sóng giữa đôi bên không đồng điệu, nhưng với bạn, tôi cảm nhận dù những câu chuyện bạn kể chả có gì cao siêu, thậm chí đôi lúc còn mang tính định kiến, nhưng tôi vẫn không định kiến phán xét lại những lời nói của bạn. Tôi lắng nghe, đó là thái độ sống của tôi trước bạn, như trước bao người.
Tôi nghĩ một lúc nào đó, sẽ có hơn một người, mà tôi có thể lắng nghe họ nói từ ngày này qua ngày khác nhưng không vẻ gì than phiền hay chán ghét họ. Làm sao để việc lắng nghe ấy diễn ra thật trong lành trong tôi, và không còn định nghĩa thời gian, thì lúc ấy thật tuyệt diệu.
No comments: